Review [Giải dược] Trình Khác & Giang Dư Đoạt

“Xưa nay chưa từng có ai,
trong lúc tôi đánh nhau, kéo tôi lại.
Anh là người đầu tiên.”

GIẢI DƯỢC [解药]

Tác giả: Vu Triết | 巫哲
Độ dài: 99c + 3pn | hoàn
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, hỗ công, chậm nhiệt, ấm áp, cứu rỗi lẫn nhau, chữa lành, 1×1, HE.
Couple chính: Giang Dư Đoạt 江予夺 [trai thẳng bệnh tâm lý lão đại công (thụ) – Trình Khác 程恪 [thiếu gia vô dụng nghệ sĩ tranh cát thụ (công)]

| ĐÁNH GIÁ: RẤT HAY |

1. REVIEW TRUYỆN – SPOIL

Truyện của Vu Triết nổi tiếng nhưng lại kén đọc giả vì tag “hỗ công” và chậm nhiệt trong phần lớn tác phẩm. Tuy vậy, nội dung mỗi truyện thật sự rất hay.

Hôm nay tôi muốn giới thiệu với các bạn một trong những bộ hỗ công hay nhất tôi từng đọc “GIẢI DƯỢC”.

Trình Khác là giải dược của lão Tam – Giang Dư Đoạt. Ngược lại, Giang Dư Đoạt cũng là thuốc giải cứu rỗi cuộc đời vô dụng của Trình đại thiếu gia. Lần đầu tiên gặp gỡ, cả hai vì một con mèo và một thùng rác mà đánh nhau. Sau này, qua rất nhiều năm, họ đã vì nhau, cuối cùng tìm được hạnh phúc.

Câu chuyện rất dài, hơn một trăm chương, mở đầu bằng thảm cảnh Trình Khác bị cha ruột đuổi ra khỏi nhà, vì một trăm tệ phải đi moi thùng rác. Từ đó, một kẻ vô dụng quen biết với một “kẻ điên”.

So với đa số truyện khác, “Giải dược” quả thật chậm nhiệt vô cùng. Tuy nhiên đối với tôi, cái chậm này lại rất hợp lý. Bởi không như Trình Khác đã sớm nhận ra tính hướng thật, Giang Dư Đoạt là trai thẳng, thẳng tắp. Để cậu nhận ra tình cảm thật, chấp nhận bản thân đồng tính, cần một quá trình.

Không ai tài giỏi trong cả hai nhân vật chính. Trình Khác ngoài xuất thân giàu có thì chân chính là một phế vật. Giang Dư Đoạt thậm chí còn là tên bảo kê, kẻ thu thuê, cùng đám anh em lưu manh lăn lộn sống bên rìa xã hội.

Giang Dư Đoạt từng cảnh cáo Trình Khác:

“Không chọc vào tôi sẽ không có chuyện gì.”

Ấy vậy mà hết lần này đến lần khác họ dính líu đến nhau, từ nghi kị, ghét bỏ ban đầu trở thành bạn. Dần dần có thể cùng chơi trò chơi, đối diện nhau uống rượu, ăn khuya, hay thậm chí ngủ cùng một chiếc giường.

Giang Dư Đoạt có quá khứ không thể lãng quên, bao đêm mất ngủ bị nỗi sợ hãi dằn vặt từ sâu thẳm tâm hồn. Ngược lại, Trình Khác có tương lai vô định, người thân bỏ mặc, lăn lộn chật vật bởi sự kém cỏi của một thiếu gia vô dụng.

Cả câu chuyện là quá trình họ tìm thấy nhau, bao dung và chữa lành những tổn thương mà đối phương gặp phải.

Văn phong truyện mang nặng phong cách đường phố, nhiều câu chửi thề. Điều này cũng dễ hiểu, bởi bạn đâu thể mong chờ kiểu nói lịch sự gì từ những kẻ lưu manh.

Truyện có vài nút thắc gây tò mò cao, đối thoại khắc khẩu của hai nhân vật chính đáng yêu và gây hài. Đặc biệt có tình tiết lãng mạn bị tạt nước lạnh, tụt mod cực nhanh =]] Tuy chậm nhiệt nhưng khá cuốn chiếu.

2. REVIEW NHÂN VẬT

Quả thật hơi khó nếu phải tách từng nhân vật ra để review. Vì theo cảm nhận của riêng tôi, chỉ khi cả hai ở bên nhau, mới chính là họ chân thật nhất. Phần bên dưới sẽ spoil một chút, nếu bạn không ngại thì tiếp tục đọc nhé.

【 TRÌNH KHÁC 】
&

【 GIANG DƯ ĐOẠT 】

Trình đại thiếu gia hai mươi tám tuổi, từng tập võ, biết vẽ tranh cát. Ngoài tụ tập đám bạn giàu có ăn chơi thì chẳng biết làm gì, vụng về và nóng nảy.

Giang lão Tam hai mươi mốt tuổi, không cha mẹ, lăn lộn làm lão đại của một đám lưu manh, là một tên bảo kê người đầy vết sẹo rất yêu mèo.

Họ là người của hai thế giới khác biệt, tưởng chừng như không bao giờ biết nhau lại hết lần này đến lần khác chạm mặt.

Cả Giang Dư Đoạt lẫn Trình Khác đều là kẻ cô độc. Ai cũng biết lão Tam đánh nhau rất giỏi, nhưng lại chưa từng biết cậu đến từ đâu. Trình Khác ăn chơi với rất nhiều người, lại chẳng hề có một người bạn.

Hai kẻ tưởng chừng rất mạnh mẽ trong thế giới của họ ấy, bị cái gọi là số phận từng chút lột trần lớp vỏ bọc khi ở cạnh nhau, để rồi, những quan tâm thường ngày dần trở nên đặc biệt.

Tôi đã đọc bộ truyện này hai lần, nhưng thật lòng cũng chẳng biết khi nào thì tình cảm của họ thay đổi. Có lẽ ngay giây phút gặp gỡ đầu tiên bên thùng rác, vòng quay duyên phận đã bắt đầu, chỉ là chúng ta còn chưa kịp nhận ra.

“Tôi không biết đến cùng đã xảy ra chuyện gì… Thế nhưng tôi sống đến giờ, đây mới là lần đầu tiên có người cả một đêm lạnh lẽo không ngủ đứng canh cho tôi…”

“Mãi cho tới lúc được Trình Khác ôm lấy, y mới biết, mình dường như đã khát khao một cái ôm như thế từ lâu lắm rồi.”

Những tổn thương của Giang Dư Đoạt cần thời gian và thuốc để chữa lành. Và Trình Khác chính là liều thuốc đặc biệt đó.

Song hành cùng những ngày tháng họ vỗ về lẫn nhau là bí mật về “bọn họ”, về “chó con”, về “bác sĩ tâm lý”. Tin rằng sự mạnh mẽ của Giang Dư Đoạt và sự can đảm của Trình Khác sẽ đủ sức gắn kết cuộc đời họ mãi mãi cùng nhau.


Lưu ý nhỏ: Tuy là văn chậm nhiệt nhưng rất lôi cuốn, hài hước, nhiều tình huống dở khóc dở cười. Cả hai đều chỉ có đối phương, không tiểu tam tiểu tứ, ko nữ phụ, ko bánh bèo. Đặc biệt, đàn em của Giang lão Tam cực kì ba chấm… =]]]

Review by Tiếu | Phong Vũ Lạc Hà

Truyện có bản chuyển thể manhua cùng tên Giải dược (Thuốc giải).

Một số ảnh fanart đẹp sưu tầm

Bình luận về bài viết này