Review [Bầu trời đêm] Tát Ách • Dương & Sở Tư

Tên khủng bố nguy hiểm nhất
tán vị trưởng quan cao cấp nhất.

BẦU TRỜI ĐÊM [黑天]

Tác giả: Mộc Tô Lý | 木苏里
Độ dài: 115 chương | hoàn
Thể loại: Đam mỹ, tương lai, tinh tế, vô hạn lưu, khoa học viễn tưởng, cường cường, 1×1, HE.
Couple chính: Tát • Ách Dương 萨厄·杨  [không cần mạng công] – Sở Tư 楚斯 [nhã nhặn bại hoại thụ]

| ĐÁNH GIÁ: RẤT HAY |

1. REVIEW TRUYỆN – SPOIL

Sau khi hành tinh nổ tung, Sở Tư tỉnh lại từ trong một “cỗ quan tài” đông lạnh xấu xí. Anh kiểm tra thời gian của mình thì phát hiện bây giờ đã là 50 năm sau ngày đó.

Trong lúc Sở Tư đau đầu và hoang mang chưa kịp định hình, kẻ khủng bố nguy hiểm nhất Thái Không Giam Ngục – Tát Ách • Dương gửi tin nhắn đến, báo cho anh biết rằng y đã vượt ngục.

Tin này nghe có vẻ đáng sợ không kém việc hành tinh nổ tung.

Tát Ách • Dương là một kẻ nguy hiểm, cực kỳ nguy hiểm. Nhưng không thể phủ nhận y cũng là một người cực kỳ xuất sắc.

Bằng chứng là y đã gây ra rất nhiều vụ khủng bố nghiêm trọng, bị truy bắt suốt 17 năm mới bị giam cầm. Sở Tư làm chấp hành quan ở Toà nhà An ninh, bị y hack kênh thông tin riêng có cấp bảo mật cao nhất chỉ để “chào hỏi”.

Nghiệt duyên của Sở Tư và Tát Ách • Dương cũng không phải mới bắt đầu. Thật ra, họ đã quen biết nhau từ năm 15 tuổi, khi cả hai ở viện điều dưỡng Bạch Ưng, sau đó cùng nhau vào Huấn Luyện Doanh, cùng đi làm nhiệm vụ.

Mối quan hệ của họ có lẽ sẽ tốt hơn nếu khi đó Tát Ách • Dương không đột ngột phản bội. Y trở thành kẻ khủng bố khét tiếng, còn Sở Tư trở thành chấp hành quan.

Trở lại hiện thực, mặc dù có nhiều gút mắc và mâu thuẫn, xong Sở Tư miễn cưỡng chọn cách hoà hoãn với Tát Ách • Dương. Bởi việc quan trọng nhất lúc này là đi tìm nguyên nhân thảm hoạ, cứu lấy hành tinh của bọn họ.

Một Sở Tư cứng rắn, âm trầm, miệng thốt ra đều là lời lẽ bại hoại cùng một Tát Ách • Dương bạo lực, điên cuồng, từng giây từng phút đều là vẻ lưu manh.

Tổ hợp kì dị của họ cứ thế từng chút một đi tìm đáp án, để rồi dần dần cái mâu thuẫn ban đầu biến mất, thay thế vào đó là sự ỷ lại và tin tưởng không có lý do.

Chấp hành trưởng quan thân yêu, thật ra anh đâu có ghét Tát Ách • Dương nhiều giống như anh nghĩ.

Xuyên suốt mạch truyện là hành trình đi tìm bí mật về hành tinh mẹ, bí mật về những thí nghiệm thời gian.

Cùng với đó, thân thế thật sự của Sở Tư và Tát Ách • Dương cũng dần được phơi bày. Họ phát hiện ra họ không đơn độc, mà còn có một tổ chức khác đang ẩn thân cũng có chung mục đích với họ.

Rốt cuộc thảm hoạ đó chỉ là một sự cố hay là một âm mưu lớn đến mức nào. Bao nhiêu người đã thầm lặng hy sinh, liệu rằng cuộc sống tốt đẹp mà họ hy vọng còn có thể quay lại.

115 chương truyện, Mộc Tô Lý chắc chắn sẽ cho bạn cái kết hài lòng.

2. REVIEW NHÂN VẬT

【 TÁT ÁCH • DƯƠNG  Phải nói công trong bộ này là mẫu nhân vật mình vô cùng thích: ngoại hình đẹp trai thiếu đánh, tính cách bạo lực điên cuồng, năng lực cực kỳ xuất sắc.

Tát Ách • Dương được khắc hoạ là một kẻ điên, liều mạng, thờ ơ với tất cả mọi thứ. Theo như lời của Sở Tư thì thế giới này có rất ít thứ khiến y hứng thú. Mà người được y hứng thú chắc chắn sẽ không dễ chịu gì.

Tát Ách • Dương cực kỳ hứng thú với Sở Tư. Họ đã quen biết nhau 45 năm, từ niên thiếu đến lúc trưởng thành.

Mỗi một giai đoạn, mỗi một ký ức của Sở Tư về y đều là sự điên cuồng không thèm khống chế đó. Y liếm vết máu trên khoé môi vào lần đầu tiên gặp Sở Tư. Y cõng Sở Tư đang tuyệt vọng thoát ra trong một lần nhiệm vụ. Hay giữa mưa bom bão đạn, y đột ngột đè ép Sở Tư vào một gốc cây, gương mặt thiếu đánh tới gần.

Tát Ách • Dương luôn tạo cho người khác cảm giác nguy hiểm. Mọi việc y làm đều không cần suy xét hậu quả, luôn làm theo ý mình. Không ai có thể cản y, và cũng không thể cản được.

Có lẽ lần điên cuồng nhất, chính là lúc Sở Tư “đếm ngược” cuối cùng, y bắt cóc người, cướp phi cơ vũ trụ đi tìm bác sĩ. Đó đã không còn đơn thuần là điên cuồng nữa, đó là vì yêu mà không cần mạng sống.

Có lẽ sẽ rất nhiều bạn thắc mắc, Tát Ách • Dương đã lớn lên như thế nào mà liều lĩnh đến thế.

Tôi cũng vậy, tôi rất tò mò cho đến khi Sở Tư đọc được một hồ sơ thí nghiệm. Tát Ách • Dương chính là “mẫu thành công” duy nhất của một thí nghiệm “không dành cho con người”. Y mồ côi, tuổi thơ trải qua trong tra tấn hành hạ mà lớn lên từ nơi đó.

Từ khi thoát ra, mỗi hành động của y luôn như đi tìm cái chết. Thế nhưng y vẫn không chết, y vẫn có thể quay về, tiếp tục sống một cuộc đời nhàm chán.

Hiển nhiên với một cuộc sống và tính cách như vậy, Tát Ách • Dương trở thành kẻ cô độc. Mà Sở Tư tình cờ xuất hiện lại trở thành điều hứng thú lớn nhất trong cuộc đời y.

Nếu đọc truyện, bạn sẽ biết Tát Ách • Dương là người động lòng trước, nhưng toàn bộ câu chuyện chẳng có màn tỏ tình sến sẩm nào cả đâu. Chỉ là một câu hỏi đơn giản, một người hỏi, một người trả lời.

“Tôi có thể hiểu như tôi là người đặc biệt nhất đối với em, khác với bất kỳ ai khác, giống như em đối với tôi không?”

“Ừ.”

Cuộc đời nhàm chán của Tát Ách • Dương là một sự điên rồ. Nhưng cuối cùng y cũng tìm được cho mình một nơi dừng lại.

【 SỞ TƯ  Có thể nói, tác giả xây dựng tính cách nhân vật này rất hay, trong ngoài bất nhất.

Anh là một chấp hành trưởng quan, có quyền hạn cao nhất ở Toà nhà An ninh. Ngoại hình đẹp trai, phục trang nghiêm chỉnh, nhưng mở miệng toàn là hố người, thật giả lẫn lộn, nói lời điêu ngoa không chớp mắt.

Thậm chí anh còn chẳng xấu hổ hỏi người ta, rồi tự bản thân trả lời giùm, chẳng ai có cơ hội mở miệng. Một chấp hành quan văn nhã bại hoại quả là xứng đôi với một kẻ khủng bố lưu manh.

Thật ra Sở Tư là một đứa bé đáng thương.

Anh lớn lên một cách u ám và cô độc trong trại trẻ mồ côi, tám tuổi được cha nuôi Tưởng Kỳ nhận về, 6 năm sau lại mất đi tất cả, trở về viện điều dưỡng, kèm theo đó là tình trạng tâm lý và sinh lý tồi tệ.

Nhiều năm sau khi tiến vào Toà nhà An ninh, Sở Tư vẫn luôn cô độc như vậy, đi về một mình. Cái chết của Tưởng Kỳ và ký ức thơ bé khiến lòng anh luôn không an ổn.

Sự bài xích của Sở Tư với Tát Ách • Dương có một phần liên quan đến cái chết của cha nuôi.

Nhưng cuối cùng, khi anh dựa vào lưng Tát Ách • Dương, khi anh quan tâm đến vết thương trên người y, anh hoảng hốt nhận ra rằng, vách tường ngăn cách mỏng manh giữa hai người họ cuối cùng cũng sập.

Điều khiến anh trốn chạy, hoảng sợ là vì thiếu tự tin vào hai chữ “an ổn” có thể tìm được nơi Tát Ách • Dương.

Công ngầu lòi như Tát Ách • Dương mà để vuột thụ được sao. Đương nhiên là không! Nhưng cũng chẳng có truy thê bi lụy gì cả, cần một chút mặt dày, một chút dụ dỗ lẫn ép buộc là thành rồi.

Tình yêu ở trong nghịch cảnh không có đầy rẫy cơm chó, nhưng lại tinh tế ẩn giấu trong từng cử chỉ và lời nói trêu đùa.

“Tôi rất hạnh phúc vì có thể cùng em già đi. Như vậy, khi hóa thành một phần mộ, tôi có thể nói với em rằng: Tôi yêu em, cả cuộc đời dài đều như vậy.”

Review by Tiếu | Phong Vũ Lạc Hà

[Truyện rất hay, nhà edit rất mượt, có khá nhiều từ ngữ chuyên ngành, sẽ hơi khó hiểu một chút nếu bạn không phải là fan của lĩnh vực thiên văn học.]

Vài hình ảnh đẹp sưu tầm từ weibo:

Bình luận về bài viết này